Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

Bi ca

 

BI CA
Tặng M. B.
 
Em thân yêu, quán rượu này vẫn thế.
Vẫn những hình vẽ nguệch ngoạc trên tường
giá cả vẫn vậy. Rượu có ngon hơn chăng?
Anh không nghĩ vậy, không hơn mà không tệ.
Không có tiến triển. Và không có là mừng.
 
Anh chàng lái máy bay chở thư, một mình
tu rượu vodka như một thiên thần đổ đốn.
Đàn vĩ cầm vẫn như xưa, làm cho lo lắng
trí tưởng tượng của anh. Trong cửa sổ rung rinh
những mái nhà màu trắng trinh nguyên thấp thoáng
Trời đã tối rồi. Tiếng chuông đã vang lên.
 
Em nói dối để mà làm gì? Đôi tai của anh
không còn phân biệt giữa sự thật và gian dối
mà đòi hỏi những từ mới toanh nào đấy
mà em chưa hề biết đến – điếc đặc, lạ lùng
nhưng phải được thốt ra một cách mạnh mẽ
như trước đây, và chỉ bằng giọng nói của em.
1968
 
Элегия (Подруга милая, кабак все тот же...)
М. Б.
 
Подруга милая, кабак все тот же.
Все та же дрянь красуется на стенах,
все те же цены. Лучше ли вино?
Не думаю; не лучше и не хуже.
Прогресса нет. И хорошо, что нет.
 
Пилот почтовой линии, один,
как падший ангел, глушит водку. Скрипки
еще по старой памяти волнуют
мое воображение. В окне
маячат белые, как девство, крыши,
и колокол гудит. Уже темно.
 
Зачем лгала ты? И зачем мой слух
уже не отличает лжи от правды,
а требует каких-то новых слов,
неведомых тебе - глухих, чужих,
но быть произнесенными могущих,
как прежде, только голосом твоим.
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Brodsky trả lời phỏng vấn

  BROSKY TRẢ LỜI PHỎNG VẤN CỦA B Á O MOSKOVSKIE NOVOSTI ( TIN TỨC MOSKVA 7-1995)   Ph ó ng vi ê n th ư ờng tr ú của b á o “...