Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

Sonnet 8

 

VIII
Tuổi xế chiều, ở xứ sở bên kia đại dương
(mở, theo tôi nghĩ rằng, sẽ cùng với em)
chia sẻ về cái vách ngăn bàn thờ đã cũ
giữa bếp nấu và chiếc đi văng xập xệ
tôi nghĩ là nó mang may mắn đến cho ta
và ta có lẽ không cần đến những từ:
em chỉ cần gọi tôi là Ivan, có lẽ
còn tôi có lẽ là sẽ đáp lại: “Than ôi”.
 
Xcốtlen có lẽ sẽ trải tấm nệm cho ta.
Tôi sẽ cho em thấy người Slavơ kiêu hãnh.
Đến cảng Glasgow, đoàn xe buôn chuyến
sẽ đi dép gỗ, ăn bánh gừng, mặc áo sa tanh.
Ta sẽ gặp nhau trong giờ phút lâm chung
và cái rìu có vẻ như được làm bằng gỗ.
 
VIII 
На склоне лет, в стране за океаном
(открытой, как я думаю, при Вас),
деля помятый свой иконостас
меж печкой и продавленным диваном,
я думаю, сведи удача нас,
понадобились вряд ли бы слова нам:
ты просто бы звала меня Иваном,
и я бы отвечал тебе "Alas".
 
Шотландия нам стлала бы матрас.
Я б гордым показал тебя славянам.
В порт Глазго, караван за караваном,
пошли бы лапти, пряники, атлас.
Мы встретили бы вместе смертный час.
Топор бы оказался деревянным.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Brodsky trả lời phỏng vấn

  BROSKY TRẢ LỜI PHỎNG VẤN CỦA B Á O MOSKOVSKIE NOVOSTI ( TIN TỨC MOSKVA 7-1995)   Ph ó ng vi ê n th ư ờng tr ú của b á o “...