Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

Ngày 1 thắng Giêng năm 1965

 

NGÀY 1 THÁNG GIÊNG NĂM 1965
 
Địa chỉ của bạn các Đạo sĩ sẽ quên.
Không còn ngôi sao ở trên đầu mình.
Chỉ tiếng thét gào của cơn gió mạnh
mà bạn nghe ra như thuở hồng hoang.
Bạn ném chiếc bóng từ đôi vai mình
thổi tắt ngọn nến trước khi nằm xuống
bởi vì ngày có nhiều hơn là nến
mà cuốn lịch báo trước cho chúng mình.
 
Điều gì đây? Nỗi buồn? Có thể là nỗi buồn.
Một điệp khúc, điều thuộc lòng quen thuộc.
Nó sẽ vẫn còn lặp lại. Và cứ để vang lên.
Cứ để nó sẽ lặp lại và đi về phía trước.
Cứ để nó vang lên trong giờ phút lâm chung
như sự biết ơn với đôi môi và đôi mắt
biết ơn cái điều vẫn đang bắt buộc
mỗi chúng ta nhìn về chốn xa xăm.
 
Và bạn lặng lẽ khi nhìn lên trần
bởi vì trong bít tất dài không còn gì cả
bạn hiểu sự keo kiệt là món đồ đem cầm
của những thứ đã vô cùng xưa cũ.
Rằng đã muộn màng để tin vào phép lạ.
Và bạn hướng mắt về phía trời xanh
và bỗng nhiên bạn cảm nhận ra rằng
tự mình bạn là món quà cởi mở.
1965
 
1 января 1965 года
 
Волхвы забудут адрес твой.
Не будет звёзд над головой.
И только ветра сиплый вой
расслышишь ты, как встарь.
Ты сбросишь тень с усталых плеч,
задув свечу, пред тем как лечь,
поскольку больше дней, чем свеч
сулит нам календарь.
 
Что это? Грусть? Возможно, грусть.
Напев, знакомый наизусть.
Он повторяется. И пусть.
Пусть повторится впредь.
Пусть он звучит и в смертный час,
как благодарность уст и глаз
тому, что заставляет нас
порою вдаль смотреть.
 
И молча глядя в потолок,
поскольку явно пуст чулок,
поймёшь, что скупость - лишь залог
того, что слишком стар.
Что поздно верить чудесам.
И, взгляд подняв свой к небесам,
ты вдруг почувствуешь, что сам -
чистосердечный дар.
1965
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Brodsky trả lời phỏng vấn

  BROSKY TRẢ LỜI PHỎNG VẤN CỦA B Á O MOSKOVSKIE NOVOSTI ( TIN TỨC MOSKVA 7-1995)   Ph ó ng vi ê n th ư ờng tr ú của b á o “...